mình hít một hơi thật sau, trước khi đặt tay xuống bàn phím. chị Ayu vừa nhắn tin chị làm việc xong rồi, trên đường về có cần chị mua gì cho không. những điều đơn giản như vậy, làm mình thấy ấm áp và ủi an.
Sống dưới những vì sao. Sống dưới những vì sao, vào mùa thu, trong mùa thu ngọt ngào, giữa những hầm thơm mùi rượu nho, vùi mặt vào tóc các nàng, đi bên cạnh nghĩa địa nơi cha yên nghỉ, tỉnh dậy trong một căn nhà nhỏ, nhìn rèm trên cửa sổ, những giấy dán tường từ thế kỷ trước, đi ngang qua công viên ẩm ướt đang úa vàng, tìm dấu vết những vì sao trên bầu trời đang rạng, và sống, sống. (Bốn Mùa, Trời và Đất – Márai Sandor) . vậy là sắp hết mùa thu (hay là đã hết rồi?!) nhớ hôm nọ tăng ca đến khuya rồi đi sento về với senpai, người bên cạnh rít một hơi thuốc rồi nói:
Mình nghĩ nếu chọn một nơi yêu thích nhất trong nhà, chắc sẽ là căn bếp. Bất kể thời điểm nào trong ngày, lúc nào đứng ở đây cũng có cảm giác ấm áp. Dễ chịu.
ngày đầu tiên của năm mới, thức tới 06 sáng rồi nằm ngủ vùi cho đến tận trưa. nằm ngâm mình trong ofuro còn thơm mùi yuzu, để điện thoại chạy đi chạy lại We move lightly của Dustin O’Halloran, đọc thư của x, ngẫm nghĩ về một chặng đường đã đi qua.