Tag: thiendi225

chuyện viết

Day 25 – Write about one time you slept outside

“những ngã tư và những cột đèn”

Cœur de pirate – Somnambule

writing prompts còn lại tầm chừng 7 ngày nhưng lần lữa từ năm ngoái cho tới năm nay vẫn chưa viết xong.
nhiều điều cứ lần lữa mãi thì không bao giờ đi tới cuối được mất.

ít ra thì cũng nên nghiêm túc và cẩn trọng với những thứ mình đã bắt đầu. chắc đây cũng là một trong những điều đã và đang cố gắng làm trong vô số những điều dở dang, mình đã bỏ lại trong những con đường đã đi.
những đoạn viết có thể sẽ là điều gì đó, hoặc không.
cảm ơn vì đã đọc những điều vụn vặt, nhỏ xíu của mình ở đây. và xin để cho 10 phút của lần này được bắt đầu như nó nên được bắt đầu từ năm trước.

(more…)
chuyện ở đây

#21. 旅立ち – tabidachi

hình chụp tại đền Akagi – 2022.01.03

tên blog là Tabidachi (旅立ち). bốn chữ phát âm rõ ràng như thế. dịch sang tiếng Việt có nghĩa là “hành trình” hay “cuộc đi”.

đêm rời thành phố gần biển, có cảm giác rất rõ ràng rằng đã đến lúc đọc được Áo chi tế đạo (Oku no hosomichi) của đại sư Matsuo Basho. và cảm, bằng tấm lòng chân sơ của người đi.

(more…)
chuyện viết

Day 24: Write about a birthday

海- 毛不易

“Vào tiệm cà phê, mua một chiếc bánh. Vừa may, lúc ngồi xuống thì ngoài trời đổ mưa to. Sấm chớp sáng trời. Năm nào vào ngày sinh nhật trời cũng mưa. Không ít thì nhiều. Bất kể là Nha Trang, Sài Gòn hay thành phố phương Đông. Chọn một chỗ ngồi ngay sát cửa sổ. Nghe tiếng mưa rơi bên ngoài, nhìn giọt nước bám trên cửa sổ.
Sổ tay. Bút máy. Mực xanh. Là chữ của mình. Viết cho mình.

Đã 21 tuổi.

(more…)
chuyện phim

#18. before sunset

có rất nhiều bộ phim đã không thể cùng nhau xem đến cuối. kể cả bộ phim dài nhất, về mỗi người chúng ta.

mình coi lại Before sunset sau khi xem được clip fanmade L post và trong một buổi chiều khi thấy mình lại bỡ ngỡ cho một câu chuyện, mà mình thật sự không biết nên viết như thế nào. chắc vì thời gian trôi qua kẽ tay cái một, có lúc xoay lưng một cái, từ câu tạm biệt đã không còn là câu gặp lại nữa rồi.

như là mất 9 năm để câu chuyện của Jesse và Celine được viết tiếp sau một lời hứa không thể thực hiện vào mùa hè năm 1994.

(more…)
chuyện viết

Day 22 – This quote by Zora Neale Huston. “There are years that ask questions and years that answer.”

(hình chụp tại đảo Naoshima)

con đường bình phàm

thật khó để viết ra những suy nghĩ về việc này, chỉ vỏn vẹn trong vòng 10 phút.

nhưng mình nghĩ có những thứ mình cần phải tuân thủ nguyên tắc của nó, và mình lại ngồi xuống để viết và để mặc suy nghĩ cứ tuôn ra thử xem sao.

hồi hôm nọ, gặp H, mình nói ở mình chỉ có mình, và những câu hỏi nó đến trong tâm tưởng nhiều hơn. có những câu hỏi sẽ không bao giờ đến và vang vọng trong tâm trí nếu mình ở nguyên đoạn đấy, với những đám đông.
mình nghĩ nhiều hơn khi đi bộ một mình, có những lúc mình có thể trả lời nó ngay – những suy tưởng trong lòng. có những lúc nó nằm im lìm ở đấy, chờ mình ở một thời điểm khác, đi tìm câu trả lời nằm ở đâu đó ngoài kia.
có đôi khi, mình nghĩ rốt cuộc lẽ sống của mình vì điều gì, có ý nghĩa gì, hay có cần có ý nghĩa gì không. những tháng ngày ở đây sẽ dẫn tới đâu, ừ, mình không biết.

(more…)
View More

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com