Tag: thiendi225

chuyện viết

Day 7 – Tell me about a time you didn’t feel alone

ở đây có nhiều ngày em thấy mình thôi đơn độc
và là nơi hiếm hoi em có cảm giác như được về nhà

stay

lần gần đây nhất mà em thấy mình không một mình, em nhớ và không nhớ.
là lần nào nhỉ, anh có nhớ không?

có nhớ cái lần mà anh thấy mình thôi cô độc giữa một biển người lạ.

em thường xuyên thấy mình một mình ở đây,
chỉ có em ở đây và ở đây.
như là em đang viết ra những dòng này bây giờ, ở một quán cà phê kiểu cũ, và xung quanh không có lấy một người quen, và không có lấy một tiếng nói quen thuộc.

(more…)
chuyện viết

Day 4 – What’s something that people get wrong about you?

(hình chụp một tiệm bánh trên đường hôm đi gặp T về)

Cap Diamant

(dù biết đáng lẽ giờ này không nên thức vào một ngày thường trong tuần,
nhưng sau khi ngồi chuẩn bị giấy tờ đã làm lại hộ chiếu thì tự nhiên cơn buồn ngủ cũng qua đi mất.)

nếu phải viết về một điều mọi người vẫn hay lầm tưởng về mình thì chắc nhìn (bề ngoài, có lẽ) mình là người dễ chịu và trông có vẻ nghiêm túc với công việc.

nhưng tiếp xúc đủ nhiều chắc cũng biết tính mình xuề xòa, và chỉ cầu toàn với những thứ nằm trong phạm vi mình yêu thích. còn những gì ngoài vòng tròn đó, thì mình quên rất nhanh, tùy hứng và sao cũng được.

(more…)
chuyện viết

Day 2 – Write about a delivery you can’t forget.

hoa x gửi tặng vào một ngày tháng 3

that day will come

dù biết chính xác điều mình muốn viết về nhưng mình cứ lần lữa mãi.
chắc vì cũng có đoạn sợ nhớ về.

như Chậu Tưởng Ký trong Harry Potter, mỗi lần lục lọi lại một ký ức trong lòng là một lần làm cho nó sống động lại trong tư tưởng. có lúc có màu vui, có lúc dội vào trong trong tâm trí. buồn bã.

(more…)
chuyện viết

Day 1 – Where were you five years ago?

Reflecting the light shadow

lấy cảm hứng từ blog của một chị blogger mình tình cờ đọc được gần đây.

bạn có thể đọc thêm về ý tưởng của chị Yuki tại blog của chị: Book Nerd Tokyo

30 ngày viết – và mỗi ngày 10 phút.

chắc cũng từ hồi cấp ba, hồi vẫn còn ở trong đội tuyển và cũng hay được các cô luyện cho chuyện viết trong một thời gian hạn định, thì sau chừng đó năm mình mới lại ngồi xuống và viết (thật ra là đánh máy) với tất cả những suy nghĩ chạy qua đầu, mà không chỉnh sửa thêm bớt bất kỳ một điều gì.

hít vào. và thở ra. rồi để con chữ làm tốt vai trò của nó với mình như thường lệ.

.

Day 1: WHERE WERE YOU FIVE YEARS AGO?

(more…)
chuyện đọc

#4. [tháng này đọc gì] – Deep Work

sách deepwork
(hình lấy từ web của amazon)

Trong nỗ lực biến bản thân không trở thành một củ khoai tây lười biếng trong giai đoạn nghỉ lễ thì có viết lại mấy dòng dưới đây, sau khi đọc xong cuốn Deep Work của Cal Newport.

Đến với cuốn sách này trong khoảng thời gian nhận ra có những đoạn mình thực sự khó tập trung hoàn toàn vào việc làm việc, ở một số khoảng thời gian nhất định trong ngày (hoặc cả ngày) . Như tác giả có viết một ý trong sách, đại để rằng: “Trong giới kinh doanh, nhiều ý tưởng khác đang được ưu tiên ở vị trí quan trọng hơn là làm việc sâu, trong đó bao gồm sự phối hợp ngẫu hứng, trao đổi thông tin nhanh chóng, và sự hiện diện tích cực trên các phương tiện truyền thông xã hội. Có quá nhiều xu hướng được ưu tiên hơn làm việc sâu đã đủ tệ rồi, việc nhiều xu hướng trong đó tích cực làm giảm khả tăng tập trung chuyên sâu còn góp phần làm mọi việc tệ hơn.”

(more…)
View More

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com