Site icon tabidachi

#24. tự tình cuối

tặng em một bài thơ
thay cho lời tự tình cuối

nơi những nỗi buồn chảy xuôi
còn niềm vui thì ở lại
nơi hạnh phúc
cũng có lúc
nằm trong thực tại
trong bàn tay Người
trong mỗi bước mình đi
nơi em biết
và rồi,
cánh thiên di
cũng muốn
quay về
bên mái hiên nhà nhỏ
nơi chúng-ta
phải chăng
rồi sẽ tỏ
“hạnh phúc vừa đủ
lúc đời mình biết nương nhờ
với đời nhau”*

(Tokyo, 2022.02.13)
.
*mượn tứ từ ý lá thơ của chú Trịnh Công Sơn gửi cô Dao Ánh.
“Anh nhớ Ánh như bao giờ bao giờ còn bao giờ mất.
Thông đang reo dưới đồi. Anh ước mơ một căn nhà có khói um lên trên đỉnh. Trong đó có một hạnh phúc vừa đủ để người này nương vào người kia.”

Exit mobile version