chuyện viết

Day 5 – Tell me about your mother’s hand. Or a mother’s hand.

Comptine d’Un Autre Été

Má.

Đã hơn hai năm rồi. Bây giờ ngồi nhớ lại cô cũng không nhớ được bàn tay má cô ra sao. Có giống bàn tay của cô không. Vết chai nằm ở ngón nào, hình dáng ngón tay ra sao. Cô không nhớ được.

Ký ức cứ mài mại.

Nhưng mà có những đoạn vẫn nằm trong tâm tưởng.

Như là những ngày trưa hè nóng đến lả người, không nhớ đã lớn hay chưa, nhưng vẫn thích nằm với Má rồi để Má xoa lưng và xoa bụng cho. Ừ đúng rồi. Hồi còn nhỏ Má vẫn thường “dụ” cô ngủ trưa như vậy.

Sau này đến lớn, cô vẫn thường dễ bị cảm động bởi những hành động tương tự như vậy. Cảm giác như là được yêu thương.

Hay là thường bị cảm vặt lúc nhỏ. Người sốt ran. Còn bàn tay Má thì mát hơn cả nhiệt độ cơ thể. Sờ tay lên trán và thay khăn ướt. Miệng vẫn hay càu nhàu, đứa trẻ này sao lại hay làm phiền người khác đến thế.

Những ngày như vậy đã ở đâu?

Có phải chỉ cách nhau năm giờ và hai chuyến bay?

(Tokyo – 2020.06.26)

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com