chuyện viết

Day 6 – Write about something you’re honestly, secretly proud of this week

奇跡はいつでも

viết về một điều bạn mình cảm thấy tự hào về bản thân mình trong tuần này thì có lẽ là nhìn bản thân “trưởng thành”, “lớn lên” từng chút một.

và nhận ra điều ấy.

mỗi ngày đều muốn học thêm thứ này thứ kia mới, đều thấy việc đang làm và con đường đang đi đầy ắp thứ để chạm vào, đều thấy ừ có thể đây từng không phải là điều mình từng mong muốn làm nhất, nhưng là thứ mình có thể làm tốt trong khả năng của bản thân. không sai.

vì dù có mệt mỏi, có xung đột, có mâu thuẫn, cũng không muốn buông tay, cũng vẫn muốn cố gắng, vẫn cảm thấy nhiều niềm vui và háo hức như ngày đầu thì là được rồi phải không.

và hơn nữa là sự cố gắng của mình có người nhìn thấy, có người công nhận và có những người hỗ trợ mình đi tiếp. như lúc anh H nói với mình “great em”, đơn giản vậy thôi. không phải vì muốn được nghe khen, mà là không vô ích. cố gắng không vô ích.

ít nhất mình có thể làm cái gì đó, để mọi thứ trở nên tốt hơn. dù chỉ là một chút.

(những ngày vẫn còn nhiều hoang mang khi người này người kia nói cách sống của mình không đúng. và thế nào thì mới là đúng, mình không biết. công thức vui vẻ của người này không thể áp tương tự lên người khác. mình nghĩ vậy.
cái giá phải trả để đi một con đường không giống số đông là bao nhiêu?)

(Tokyo, 2020.07.04)

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com