
thật khó để viết ra những suy nghĩ về việc này, chỉ vỏn vẹn trong vòng 10 phút.
nhưng mình nghĩ có những thứ mình cần phải tuân thủ nguyên tắc của nó, và mình lại ngồi xuống để viết và để mặc suy nghĩ cứ tuôn ra thử xem sao.
hồi hôm nọ, gặp H, mình nói ở mình chỉ có mình, và những câu hỏi nó đến trong tâm tưởng nhiều hơn. có những câu hỏi sẽ không bao giờ đến và vang vọng trong tâm trí nếu mình ở nguyên đoạn đấy, với những đám đông.
mình nghĩ nhiều hơn khi đi bộ một mình, có những lúc mình có thể trả lời nó ngay – những suy tưởng trong lòng. có những lúc nó nằm im lìm ở đấy, chờ mình ở một thời điểm khác, đi tìm câu trả lời nằm ở đâu đó ngoài kia.
có đôi khi, mình nghĩ rốt cuộc lẽ sống của mình vì điều gì, có ý nghĩa gì, hay có cần có ý nghĩa gì không. những tháng ngày ở đây sẽ dẫn tới đâu, ừ, mình không biết.