chuyện dịch

#11. letter.

(dịch từ thư Benedict Cumberbatch đọc trong chương trình Letter Live. bạn có thể nghe tại đây)

love letter

Ngày 29/01/1945.

Em thương mến.

Anh mới nghe tin toàn bộ quân nhân, bị bắt giữ, sẽ được trao trả để trở về nhà. Vì vấn đề tàu thuyền mà có lẽ bọn anh sẽ không thể khởi hành trước cuối tháng Hai, nhưng có lẽ anh sẽ có mặt ở Anh đâu đó vào tầm tháng Ba. Hay biết đâu sẽ sớm hơn. Tin này khiến anh cảm thấy như được sưởi ấm từ tận sâu thẳm bên trong. Vui sướng. Tuyệt vời. Run rẩy.

Anh định sẽ dành những ngày đầu ở nhà. Hoặc cân nhắc mình nên tổ chức một bữa tiệc ở đâu đó. Trên tất cả, anh phải ở cùng em. Anh sẽ ôm em, cùng với em, nói yêu em, và, dịu dàng với em.

Em biết là anh thuộc tuýp người không muốn kết hôn, mong em hiểu cho anh là như vậy. Ở chiến trận, anh đã hoảng sợ, cho em, cho mẹ anh, và cho cả bản thân mình. Chúng ta phải chờ đợi. Em thân yêu, người thương của anh.
Hãy để chúng ta được gặp nhau. Để chúng ta như chúng ta đang là. Và để ta được biết. Nhưng đừng để chúng ta, bây giờ, phạm thêm một sai lầm nào nữa cả. Thật là may mắn khi hai ta có thể gặp nhau trước khi đầu anh hói sạch. Hay là biết đâu anh vẫn còn một vài sợi tóc lưa thưa trên đỉnh đầu.

Anh không giỏi viết lại những chuyện anh đã trải qua gần đây, nhưng giờ đây anh biết rằng mình có thể kể với em mọi điều về chính mình, dù chỉ mới trong một khoảng thời gian ngắn như vậy. Giờ đây, điều khiến anh chú tâm là lá thư đầu tiên em gửi cho anh, nói rằng em vẫn ổn. Rồi dòng tiếp theo, em nói rằng em biết anh sẽ về với em.

Tụi mình hãy lên kế hoạch một tuần đi cùng nhau tới đâu đó, không phải Boscombe hay Bournemouth. May còn có em. Anh hy vọng rằng em chưa bắt đầu sắm sửa quần áo mới với số phiếu khuyến mãi còn sót lại, chỉ vì em nghĩ rằng em cần phải đẹp trong mắt anh. Em cứ là chính em như thường ngày thôi.

Anh sẽ nói với gia đình mình rằng anh muốn dành một tuần đi xa cùng em, trong kỳ nghỉ phép của mình. Anh khuyên em là em nên thông báo cho ít người biết thôi, để tránh gây phiền phức cho chính mình. Chỉ là lời khuyên của anh thôi. Không có ý gì đâu. Anh mong là em hiểu.
Anh không muốn gì nhiều hơn ngoài chuyện hai mình được an ổn. Mà không bị ảnh hưởng bởi quá nhiều lời ra tiếng vào.

Anh chưa biết là lần này mình sẽ được về phép bao nhiêu ngày. Ít nhất là 14 ngày, như anh được biết. Hoặc cũng có thể tầm một tháng hơn. Anh đang tự hỏi làm thế nào để nói cho em hay rằng anh đang ở Anh quốc rồi. Có lẽ sẽ nhanh hơn nếu anh gửi điện báo hơn là một lá thư. Và anh hy vọng mình có thể gửi thông báo cho em biết rằng anh đang ở cùng một đảo quốc với em. Anh sẽ gửi thêm một lời nhắn khác để em hay rằng anh sẽ sớm lên tàu đi London và em có thể gọi Lee Green 0509 khi em biết anh đã tới nơi. Chuyện này thật kỳ lạ, vì anh dường như không thể tin hay viết một cách thoải mái. Tất cả những gì anh có thể nghĩ bây giờ là “Mình sẽ về nhà! Mình sẽ gặp cô ấy!”. Đó là một sự thật, một điều quá thực, một sự kiện đáng để mong chờ như lễ Carnival, ngày Giáng sinh, hay bữa tiệc của ngài thị trưởng. Chỉ khi phải ở nước ngoài, và bị ngăn cách khỏi những người thân thương, khỏi nhà của mình, em mới nhận ra món quà được trở về nó quý giá biết nhường nào.

Một vài lá thư em gửi, anh vẫn cầm theo người nhưng đã phải đốt đi vào trước ngày mà tụi anh xin hàng. Để không một ai ngoài anh có thể đọc những lời em viết.

Thật là đáng sợ khi thời tiết mùa đông lại không đối đãi tử tế với tụi anh chút nào. Nhưng nếu được cùng em thì chuyện lại khác. Anh thấy mình may mắn biết bao khi anh và em, chúng ta có thể ủng hộ và cảm thông cho nhau. Còn gì đẹp đẽ hơn là được ở bên nhau. Thật sự ở bên nhau, bằng xương bằng thịt. Không chỉ qua những lá thư – điều duy nhất mà ta có thể làm bây giờ.

Anh yêu em.

Chris

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com