chuyện ở đây

#17. hoa anh đào

(hình chụp năm 2014, dù mờ căm nhưng đó là năm đầu tiên mình thấy hoa anh đào ở Đông Kinh)

To love’s end

Anh biết không,

Người ta nói, hoa anh đào, chẳng khác nào một kiếp người. Trong vẻ kiêu sa, diễm lệ, lại ẩn sâu vẻ bi thương khó diễn tả thành lời.

Hoa anh đào lặng thinh, đứng chờ cả một mùa đông xứ lạnh, chỉ đợi một lần khoe sắc thắm. Cũng giống như đời người có lúc thăng lúc trầm, vẫn nguyện mang tất thảy kiêu hãnh, hết lòng chỉ vì một tuổi thanh xuân.

Chợt nhớ về Tần Thủy Hoàng năm xưa, từng ám ảnh về sự trường sinh bất tử đến độ, không biết đã làm bao nhiêu chuyện kinh thiên động địa, để sử thế ngàn năm sau lật lại, vẫn không khỏi giật mình.

Sau cùng, vẫn không thể đi quá giới hạn của đấng Quyền năng.

Em tự ngẫm, có khi nào ông nên hiểu, mọi sự đẹp đẽ trên cõi đời này vốn dĩ đều đã có hạn định của nó.

Không có gì là mãi mãi.

Không có gì là bất biến.

Người cũng như hoa, hoa cũng như người, sự tráng lệ, tựu chung cũng chỉ có thể kéo dài trong một thời khắc mà thôi.

Trong cơn mơ ngắn ngủi, trên chuyến tàu muộn trở về nhà, em đã mộng thấy Anh đứng giữa sắc hồng.

Những cánh hoa li ti trong gió, buông thả nhẹ nhàng, tựa hồ một vũ khúc.

Vương trên vai áo một cánh hoa nhỏ. Dưới mặt đất, cánh hoa rơi rụng. Trắng xóa cả một khoảnh dài.

Người điềm tĩnh đứng nhìn, ánh mắt hướng về chốn xa xăm.

Muốn hỏi Anh, là Anh đang vì thanh cảnh mà xao động, hay vì kí ức trong lòng mà giữ mãi một nỗi niềm lặng im?

Thời khắc ấy, chỉ muốn dịu dàng, lặng lẽ đứng ở bên Anh, chìm đắm trong phút giây an yên ngắn ngủi, quên đi tất thảy mọi phù phiếm trên cõi đời này.

Anh có vì thế mà thôi cô đơn?

Em có vì thế mà ngừng rơi lệ?

Rốt cuộc hoa vì điều gì mà đẹp?

Đoạn nhân duyên của chúng ta, liệu còn có thể đi qua bao nhiêu mùa hoa nở, hoa tàn?

Thiên trường địa cửu.

Tháng năm đằng đẵng.

Khoảnh khắc này, dẫu có là giấc mộng, em vẫn muốn đắm chìm mãi mãi.

(Tokyo, 2014.03.29 – năm 21 tuổi)

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com