chuyện phim

#18. before sunset

có rất nhiều bộ phim đã không thể cùng nhau xem đến cuối. kể cả bộ phim dài nhất, về mỗi người chúng ta.

mình coi lại Before sunset sau khi xem được clip fanmade L post và trong một buổi chiều khi thấy mình lại bỡ ngỡ cho một câu chuyện, mà mình thật sự không biết nên viết như thế nào. chắc vì thời gian trôi qua kẽ tay cái một, có lúc xoay lưng một cái, từ câu tạm biệt đã không còn là câu gặp lại nữa rồi.

như là mất 9 năm để câu chuyện của Jesse và Celine được viết tiếp sau một lời hứa không thể thực hiện vào mùa hè năm 1994.

9 năm sau Before sunrise, 9 năm của rất nhiều thăng trầm giữa Jesse và Celine, để rồi cả hai gặp lại nhau ở một cửa tiệm sách giữa Paris. đừng cố gắng tìm kiếm những tình tiết kịch tính trong một bộ phim lãng mạng, không có đâu. chỉ có những đoạn đối thoại dài dằng dặc giữa hai người trưởng thành, những cảnh quay khắp Paris cổ kính, những cuộc đi bộ từ nơi này qua nơi khác, cùng ngồi nhìn hoàng hôn vàng rực trên con tàu dọc theo bờ sông Seine.
như người xưa đến ôn chuyện cũ, gặp lại nhau giữa một điểm trong đời, nói về những chuyện đã xảy ra, nhìn lại cuộc đời mình từ trang này qua trang khác mà không có người còn lại.
tự hỏi nếu ở một thì hiện tại khác khi nếu cả hai cùng thực hiện được lời hứa của mùa hè năm đó, thì họ có vui hay hạnh phúc hơn bây giờ. cũng có khi là ở đủ xa, nên ký ức về mùa hè năm đó và về nhau mới đẹp và lãng mạn.

không có cái sự rực rỡ và hết mình giữa hai người trẻ ở Before sunrise, Before sunset với mình như một nốt lặng lại giữa bản nhạc với nhiều cung bậc và gam màu sặc sỡ trước đó. khi người ta còn trẻ, người ta nghĩ ở ngoài kia còn rất nhiều người, thế giới 7 tỷ dân chẳng lẽ lại vô vọng trong việc tìm một trái tim cùng đồng điệu.
chúng ta có thể sai và sửa.
nhưng mà mình nghĩ, sẽ có một số ít người mà nếu có đủ may mắn để gặp được trong đời, và bạn sẽ biết, nếu không là người đó thì có lẽ có những điều sẽ không lặp lại được giống như vậy nữa. và những lần như vậy thì như Celine nói:
“And later in life, you realize it only happens a few times.”

bộ phim kết thúc khi Celine nói:
“Baby, you are gonna miss that plane”
còn Jesse nhìn cô cười hiền:
“I know…”
mà không có bất cứ một lời hứa hẹn nào rằng đoạn tiếp theo sẽ như thế nào.
một kết thúc mở, như để cho bạn hay họ chọn tin vào phần nào của câu chuyện.

(Tokyo, 2021.09.04)

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com