chuyện ở đây

#21. 旅立ち – tabidachi

hình chụp tại đền Akagi – 2022.01.03

tên blog là Tabidachi (旅立ち). bốn chữ phát âm rõ ràng như thế. dịch sang tiếng Việt có nghĩa là “hành trình” hay “cuộc đi”.

đêm rời thành phố gần biển, có cảm giác rất rõ ràng rằng đã đến lúc đọc được Áo chi tế đạo (Oku no hosomichi) của đại sư Matsuo Basho. và cảm, bằng tấm lòng chân sơ của người đi.


đoạn trích đang đọc có nhắc tới người bạn đường của đại sư Basho là Sora. tên Sora lúc đề sang chữ Kanji mang nghĩa khác, nhưng cô thích cái ý nghĩa tên người đồng âm với từ Bầu trời.
chắc vì có lúc ngẩng đầu nhìn thiên thanh, đã nghĩ đến cánh kiếp thiên di cũng là ở dưới một vòm trời mà thôi. nghĩ rồi đến lúc cũng tìm thấy được trời xanh, của riêng mình.

“Ngày, tháng, muôn đời vẫn là khách qua đường. Năm cũ ra đi, năm mới đến nhưng phận chúng sinh có khác gì cái thân lữ khách, đi chẳng hề ngừng.”

(Mơ đời trôi giạt – Matsuo Basho – bản dịch của thầy Nguyễn Nam Trân)

hồi năm 20 tuổi, viết thư cho một người, có biên “có khi cuộc đời cũng chỉ là một chuyến đi quá dài, đi qua những nhà ga khác nhau, gặp gỡ những người bạn khác nhau”. hay vì có người sinh ra làm hoa trong vườn, có người làm thân cỏ dại, có người làm chim trong tổ, có người biết mình chỉ có thể di ly dọc theo những mơ ước và viễn tưởng trong lòng.
đi qua rất nhiều đoạn, có khi chỉ để tìm kiếm được một nơi chốn để biết “lòng mình ở đâu”.

lúc gần sáng không ngủ được, nằm nghe đi nghe lại We move lightly. tự nghĩ có khi ở đâu đó cũng có người miệt mài di chuyển trong thinh lặng, cũng như mình.

ngồi trước sân vắng, chậm rãi nhìn tuyết rơi ngày Đông, và nhìn cả u uẩn trong lòng. có lúc cảm giác như người nổi trôi, miên theo dòng nước chảy. có lúc thấy mình thôi kháng cự trước mọi điều.
đất trời chuyển giao, vòng cứ tuần hoàn như vậy, thời gian không kéo dài bằng ngày tháng mà bằng mùa trong tâm trí.
trong khoảng sân tịch mịch vắng lặng, mơ vàng chớm nụ, có lẽ, mùa Xuân trong lòng đương ghé qua.

nghĩ rồi lại nghĩ. thở rồi lại thở.
mong cho một năm nữa, hiền từ với bạn hay với mình. và dự định nào hay con đường nào thì cũng có đủ niềm vui, háo hức và cả dũng khí để bước tiếp những con đường mà lòng mình lên tiếng.

từ,
Di
(Tokyo, 2022.01.04)

Leave a Reply

Your email address will not be published.

mình kể

Di's bookshelf: read

Khi hơi thở hóa thinh không
really liked it
nếu biết trước hạn định của cuộc đời, rằng thời gian còn lại cho đến ngày phải mất thì mình có biết là mình nên làm gì với thời gian hữu hạn còn lại. biết về cái chết để hiểu rõ hơn về cách mình nên sống.



goodreads.com